Tìm lối thoát cho Trung tâm chiếu bóng

|

NDO - NDĐT – Trung tâm chiếu phim Quốc gia 87 Láng Hạ, Hà Nội là một trong những nơi tự xoay chuyển tình thế, biến “khó” thành “có”, và đến nay từ một nơi xuống cấp nghiêm trọng, đã trở thành “điểm hẹn” yêu thích của giới trẻ với những bộ phim ăn khách, cùng với dịch vụ phong phú và linh hoạt.

Thành công của Trung tâm chiếu phim Quốc gia đã trở thành bài học kinh nghiệm cho hàng chục đơn vị chiếu bóng khác trong cả nước, tuy nhiên để áp dụng và thành công được như vậy cũng không phải dễ dàng gì.

“Bài toán” phát hành phim ở hàng loạt rạp chiếu, trung tâm chiếu bóng trong cả nước trong một thời gian dài qua dường như vẫn chưa thể tìm thấy lời giải. Hàng loạt rạp chiếu, trung tâm chiếu bóng ở hầu hết các tỉnh thành trong cả nước hiện nay nếu không vật lộn để tồn tại, hoạt động cầm chừng, thì cũng gần như bị bỏ hoang, xuống cấp nghiêm trọng. Lý do chính là thiếu nguồn phim để chiếu.

Ông Trương Mạnh Hà, Giám đốc Trung tâm Phát hành phim và chiếu bóng Hà Nội bày tỏ: “Bây giờ để đưa được phim đến rạp là cả một vấn đề. Các rạp chiếu bây giờ phần lớn ở trong một cái vòng luẩn quẩn: không có phim hay, không có khán giả, rạp xuống cấp, không có tiền đầu tư, nhà sản xuất không muốn đưa phim tới…”

Theo nhiều nhà quản lý rạp, hiện tại hầu hết các rạp chiếu trong nước phụ thuộc vào nguồn phim của Công ty điện ảnh Vinacinema, với số đầu phim quá cũ, không đủ sức hấp dẫn khán giả. Thế nhưng nếu có phim mới thì bản thân các rạp cũng không đủ điều kiện chiếu, vì hiện tại các phim mới đều được mã hóa để bảo vệ bản quyền, mà hệ thống máy chiếu của các rạp không đáp ứng được.

Ông Nguyễn Quang Huy, Giám đốc Trung tâm Phát hành phim và chiếu bóng Ninh Bình than thở: “Phim có bản quyền quá đắt, chúng tôi không thể mua nổi. Còn khi phim về được đến rạp chúng tôi thì kênh K+ có khi chiếu trước đó cả hai tháng rồi”.

Cũng có những rạp cơ sở vật chất tạm được, nhưng thiếu dịch vụ nên không thu hút được khán giả. Ông Trương Mạnh Hà đưa ra thí dụ, Hà Nội có rạp Hà Đông, thiết bị và rạp đều được, nhưng thiếu dịch vụ, rạp chỉ có vỏn vẹn 200 m2, không có cả chỗ để xe, khán giả gửi xe ở vỉa hè có khi còn bị đuổi. Có cái nọ thiếu cái kia hoặc thiếu tất cả đã trở thành tình trạng chung của nhiều rạp, và trở thành cái khó bó chân các rạp, trong khi khán giả ngày nay lại được tiếp cận với nhiều cụm rạp hiện đại, dịch vụ đầy đủ, nguồn phim phong phú. Như ở Trung tâm phát hành phim và chiếu bóng Hải Phòng, muốn trả lại rạp cũng không được vì không ai nhận. Giám đốc Trung tâm, ông Thế Lâm trích lời của Giám đốc Sở Tài chính Hải Phòng nói: “Rạp của các anh phải bằng Megastar (nay là CGV) thì dân mới xem”.

Ngược lại với bức tranh xám xịt một màu của các trung tâm chiếu bóng và phát hành phim trong cả nước, Trung tâm chiếu phim Quốc gia là đơn vị hiếm hoi “ăn nên làm ra”, nhộn nhịp với các mùa phim và là điểm hẹn của đông đảo giới trẻ Hà Nội, không kém CGV hay Lotte.

Ông Nguyễn Danh Dương, Giám đốc Trung tâm chiếu phim Quốc gia cho biết, trước đây 87 Láng Hạ cũng chỉ là rạp chiếu nhỏ xập xệ, xuống cấp nghiêm trọng. Giải pháp mà ban quản lý đưa ra là đưa đối tác bên ngoài vào hợp tác kinh doanh, mở rộng dịch vụ, trước hết là thiết kế, thi công lại toàn bộ sảnh để có sự thu hút ban đầu đối với khán giả, sau đó sửa theo kiểu cuốn chiếu, cứ có doanh thu là trích lại để sửa dần các phòng chiếu. Trong năm năm từ 2010 đến 2014, Trung tâm đã cải tạo được bốn phòng chiếu cũ, đầu tư năm phòng chiếu mới, với tổng tiền đầu tư là 85,7 tỷ, trong đó vốn Nhà nước cấp cho là 13 tỷ, còn lại là từ tiền bán vé xem phim. Lấy ngắn nuôi dài, cùng làm với tư nhân theo hình thức “hợp tác kinh doanh”, ký hợp đồng ngắn vài năm…, đó là những gì mà Trung tâm chiếu phim Quốc gia đã làm để có được kết quả như hôm nay.

Ông Nguyễn Danh Dương chia sẻ: “Thành công của chúng tôi đã tạo ra được sự cộng hưởng trong hoạt động dịch vụ. Khi cùng hợp tác với chúng tôi, đối tác cũng phải xác định là làm tốt thì họ được hưởng chính kết quả đó đầu tiên”.

Trung tâm hội nghị, biểu diễn Star Galaxy là bước đi tiếp theo của Trung tâm chiếu phim Quốc gia trong việc hợp tác kinh doanh. Hợp đồng ký trong sáu năm, nếu không hiệu quả thì đối tác phải ra đi, bỏ lại toàn bộ cơ sở vật chất lại cho Trung tâm chiếu phim Quốc gia.

Nhiều kinh nghiệm khác cũng được Giám đốc Nguyễn Danh Dương chia sẻ, như tập trung ban đầu vào đầu tư sơ sở vật chất, cảnh quan môi trường, đặc biệt là khu vệ sinh. Những việc này cần vốn và thời gian nên cần chia kế hoạch thực hiện trong khoảng 5 năm, mỗi năm làm một việc. Nguồn thu phải để lại làm quỹ tái đầu tư. Về lao động, Trung tâm sử dụng lao động bán thời gian là chính (khoảng hơn 100 lao động). Mỗi ngày Trung tâm có 70 suất chiếu nhưng chỉ có hai nhân viên chính thức điều hành toàn bộ từ bán vé tới quầy thông tin. Ông Nguyễn Danh Dương cho biết trong 10 năm nay biên chế của Trung tâm không thay đổi, Nhà nước cho 70 biên chế nhưng thực tế Trung tâm chỉ có 65 người.

Trung tâm chiếu bóng Kiên Giang hấp dẫn khán giả hơn nhờ nguồn phim mới.

Về nguồn phim, đại diện của BHD là bà Nguyễn Thị Bích Phượng, Phó Giám đốc cho biết, BHD sẵn sàng ủng hộ và mong các tác phẩm điện ảnh của mình được thưởng thức rộng rãi ở các tỉnh xa. Bà Bích Phượng cho biết, cách đây 10 năm, tiền vận chuyển phim nhựa đi các tỉnh của BHD còn nhiều hơn các tỉnh chuyển lại, nhưng BHD vẫn gửi phim ủng hộ. Đối với điều kiện hạn chế về kỹ thuật của các phòng chiếu, các tỉnh phải chủ động đầu tư thay đổi, hoặc nhận nguồn phim cũ về chiếu cho bà con vùng sâu vùng xa. Nên trưng cầu ý kiến khán giả thích xem những thể loại phim gì để lựa chọn cho phù hợp.

Về mặt kỹ thuật, công nghệ, công ty LD EV Entertainment đưa ra giải pháp hỗ trợ về hệ thống âm thanh, máy chiếu theo hai cách: cho thuê khoán hoặc tư vấn bán máy chiếu có thể chiếu được tất cả các phim định dạng dcp. Đến nay, EV Entertainment đã hỗ trợ cho 12 tỉnh theo hình thức này.

Một trong những tỉnh mà EV Entertainment hợp tác thành công là Kiên Giang: Trước đây chỉ có một rạp chiếu cũ, sau đó được cải tạo thành hai phòng chiếu phim nhựa 30mm với hơn 300 chỗ, đến nay tiếp tục cải tạo thêm một phòng chiếu, nâng lên tổng số 500 chỗ. Trung tâm cũng đã thuê ba máy chiếu KTS 2D – 3D thay thiếu máy chiếu phim nhựa và máy HD, nâng cấp hệ thống âm thanh Dolby đạt chuẩn 7.1. Trung tâm cũng chủ động liên hệ với các nhà phát hành, phổ biến phim và được chấp nhận cho trình chiếu phim vòng 1 cùng thời điểm với các rạp tại các thành phố lớn. Kết quả, từ doanh thu 1,377 tỷ đồng năm 2012, đến năm 2015 con số này đã tăng lên 5,611 tỷ đồng. Bốn tháng đầu năm 2016, nguồn thu đạt gần 3 tỷ đồng.

Những thí dụ trên cho thấy, sự hỗ trợ của các bên là rất quan trọng, nhưng then chốt vẫn là sự chủ động và lựa chọn phương án thích hợp với hoàn cảnh của địa phương để xoay chuyển tình hình hoặc “chết chìm”, bị xóa sổ...